Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng

Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi



Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi ...
Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại
Mái chèo đó là những viên phấn trắng
Và thầy là người đưa đò cần mẫn
Cho chúng con định hướng tương lai



Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu ...


Thầy tôi cùng như bao người thầy khác nhưng đối với tôi thầy là là người đã truyền cảm hứng để tôi có tự tin hơn và yêu thích môn Toán Học nhiều hơn. Thầy năm nay cũng lớn tuổi và già hơn nhủng thầy luôn yêu nghề và luôn tận tâm để dạy dỗ và dìu dắt biết bao thế hệ tương lai.


Tôi biết thầy khi vừa bở ngỡ bước vào giai đoạn chuyển cấp từ tiểu học lên trung học cơ sở. Lúc đó tôi học lớp 6/2 và thầy được phân công dạy môn toán lớp tôi. Thầy như một người cha hiền từ dìu dắt những đứa học trò ngây thơ và chưa xác định được mục tiêu học tập của mình. Tôi còn nhớ rất rỏ, năm đó tôi chỉ là một học sinh bình thường và học cũng khoog tốt môn toán cho lắm. Nhưng nhờ cách dạy và sự tận tình của thầy đối với học sinh, tôi đã học khá hơn và dần dần nhờ sự giúp đỡ của thầy tôi đã vươn lên và trở thành nguoif học giỏi Toán nhất lớp. Chính thầy đã giúp tôi có thêm động lực để học tập, nghiên cứu và có niềm đam mê Toán học. Đó như là bàn đạp giúp tôi tiến xa hơn trên đường đời. Tôi được thầy dạy chỉ trong một học kì thì lớp tôi lại được bố trí giáo viên khác dạy thé thầy. Thầy không dạy tôi nữa, lúc đó tôi buồn lắm vì không được học với thầy nhưng thầy đã động viên tôi phải học thật tốt, phải phát huy hết khả năng của mình dù có học với ai đi chăng nửa. Mặc dù vậy nhưng tôi khá khó chịu và có thái đọ không thích giáo viên mới. Nhiều lúc tôi còn cố tình khong làm bài tập về nhà mặc dù đối với tôi những bài tập đó khá dề. Trong giaai đoạn đó gần như tôi học tập xa xút đi. Và rồi qua giáo viên mới thầy cũng biết được tình hình học tập của tôi, thầy đã mời tôi lên phòng giáo viên để nói cho tôi nghe rất nhiều điều. Lúc đó tôi khá bồng bột và cũng chẳng nghe lời thầy. Thầy đã dùng nhiều cách để giúp tôi lấy lại niềm đam mê khi học Toán. Một thời gian cũng khá lâu, thầy cũng nói khá nhiều và cuối cùng tôi cũng ngày càng hiểu ra được mọi việc. Sau những việc đó tôi lại cáng yêu quý và kính trọng thầy hơn. Thầy như người cha thú hai sinh ra em và cũng nhờ đó mà tôi có một tương lai tươi sáng như bây giờ.
Thời gian thắm thoát cũng qua đi,2 năm sau tôi lên lớp 8, một năm mà đối với tôi có nhiều ý nghĩa. Toi nhớ lúc đó, thầy bước vào lớp tôi và nói là thầy sẽ đảm nhiệm dạy môn Toán lớp tôi. Lúc đó, tôi bất ngờ và vui mừng không kể xiết. Năm đó, tôi được thầy giúp đỡ khá nhiều và được thầy chọn bồi dưỡng học sinh giỏi để đi thi cấp huyện và tỉnh. Những khi có bài tập khó không hiểu tôi điều nhờ thầy giúp và thầy chỉ dạy rất tận tình. Nhưng lần đó tôi không đậu vòng thi cấp huyện và cũng khá buồn vì đã làm thầy thất vọng. “Em đừng buồn, em đã làm hết sức mình rồi thì có đậu hây không cùng không quan trọng, miễn là em cố gắng làm hết sức mình và chiến thắng được bản thân là được” thầy tôi nói, những lời an ủi và động viên của thầy làm tôi càng yêu mến và kính phục thầy hơn.
Thời gian thăm thoát qua đi, bây giờ em đã khôn lớn và trưởng thành, suy nghĩ cũng chính chắn hơn và đã có công việc yêu thích. Những điều này điều là nhờ công ơn của thầy đã diều dắt chúng em. Dù không còn được học cùng thầy trên mái trường nhưng công ơn của thầy dành cho chúng em vô bờ bến và em sẽ mãi không bao giờ quên. Cảm ơn thầy đã đến và dạy đõ chúng em nên người. Thầy như là người cha hiền từ thứ 2 trong cuộc đời em. Thầy là người em kính trong suốt cuộc đời này. Em sẽ mãi mãi không bao giờ quên công ơn đó. Cảm ơn thầy, người thầy kính mến của em.


“Khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi rơi, có hạt bụi nào, rơi trên bục giảng, có hạt bụi nào, rơi trên tóc thầy,….”



Thầy! Người cha thứ hai trong cuộc đời tôi

Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng

Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi



Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi ...
Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại
Mái chèo đó là những viên phấn trắng
Và thầy là người đưa đò cần mẫn
Cho chúng con định hướng tương lai



Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu ...


Thầy tôi cùng như bao người thầy khác nhưng đối với tôi thầy là là người đã truyền cảm hứng để tôi có tự tin hơn và yêu thích môn Toán Học nhiều hơn. Thầy năm nay cũng lớn tuổi và già hơn nhủng thầy luôn yêu nghề và luôn tận tâm để dạy dỗ và dìu dắt biết bao thế hệ tương lai.


Tôi biết thầy khi vừa bở ngỡ bước vào giai đoạn chuyển cấp từ tiểu học lên trung học cơ sở. Lúc đó tôi học lớp 6/2 và thầy được phân công dạy môn toán lớp tôi. Thầy như một người cha hiền từ dìu dắt những đứa học trò ngây thơ và chưa xác định được mục tiêu học tập của mình. Tôi còn nhớ rất rỏ, năm đó tôi chỉ là một học sinh bình thường và học cũng khoog tốt môn toán cho lắm. Nhưng nhờ cách dạy và sự tận tình của thầy đối với học sinh, tôi đã học khá hơn và dần dần nhờ sự giúp đỡ của thầy tôi đã vươn lên và trở thành nguoif học giỏi Toán nhất lớp. Chính thầy đã giúp tôi có thêm động lực để học tập, nghiên cứu và có niềm đam mê Toán học. Đó như là bàn đạp giúp tôi tiến xa hơn trên đường đời. Tôi được thầy dạy chỉ trong một học kì thì lớp tôi lại được bố trí giáo viên khác dạy thé thầy. Thầy không dạy tôi nữa, lúc đó tôi buồn lắm vì không được học với thầy nhưng thầy đã động viên tôi phải học thật tốt, phải phát huy hết khả năng của mình dù có học với ai đi chăng nửa. Mặc dù vậy nhưng tôi khá khó chịu và có thái đọ không thích giáo viên mới. Nhiều lúc tôi còn cố tình khong làm bài tập về nhà mặc dù đối với tôi những bài tập đó khá dề. Trong giaai đoạn đó gần như tôi học tập xa xút đi. Và rồi qua giáo viên mới thầy cũng biết được tình hình học tập của tôi, thầy đã mời tôi lên phòng giáo viên để nói cho tôi nghe rất nhiều điều. Lúc đó tôi khá bồng bột và cũng chẳng nghe lời thầy. Thầy đã dùng nhiều cách để giúp tôi lấy lại niềm đam mê khi học Toán. Một thời gian cũng khá lâu, thầy cũng nói khá nhiều và cuối cùng tôi cũng ngày càng hiểu ra được mọi việc. Sau những việc đó tôi lại cáng yêu quý và kính trọng thầy hơn. Thầy như người cha thú hai sinh ra em và cũng nhờ đó mà tôi có một tương lai tươi sáng như bây giờ.
Thời gian thắm thoát cũng qua đi,2 năm sau tôi lên lớp 8, một năm mà đối với tôi có nhiều ý nghĩa. Toi nhớ lúc đó, thầy bước vào lớp tôi và nói là thầy sẽ đảm nhiệm dạy môn Toán lớp tôi. Lúc đó, tôi bất ngờ và vui mừng không kể xiết. Năm đó, tôi được thầy giúp đỡ khá nhiều và được thầy chọn bồi dưỡng học sinh giỏi để đi thi cấp huyện và tỉnh. Những khi có bài tập khó không hiểu tôi điều nhờ thầy giúp và thầy chỉ dạy rất tận tình. Nhưng lần đó tôi không đậu vòng thi cấp huyện và cũng khá buồn vì đã làm thầy thất vọng. “Em đừng buồn, em đã làm hết sức mình rồi thì có đậu hây không cùng không quan trọng, miễn là em cố gắng làm hết sức mình và chiến thắng được bản thân là được” thầy tôi nói, những lời an ủi và động viên của thầy làm tôi càng yêu mến và kính phục thầy hơn.
Thời gian thăm thoát qua đi, bây giờ em đã khôn lớn và trưởng thành, suy nghĩ cũng chính chắn hơn và đã có công việc yêu thích. Những điều này điều là nhờ công ơn của thầy đã diều dắt chúng em. Dù không còn được học cùng thầy trên mái trường nhưng công ơn của thầy dành cho chúng em vô bờ bến và em sẽ mãi không bao giờ quên. Cảm ơn thầy đã đến và dạy đõ chúng em nên người. Thầy như là người cha hiền từ thứ 2 trong cuộc đời em. Thầy là người em kính trong suốt cuộc đời này. Em sẽ mãi mãi không bao giờ quên công ơn đó. Cảm ơn thầy, người thầy kính mến của em.


“Khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi rơi, có hạt bụi nào, rơi trên bục giảng, có hạt bụi nào, rơi trên tóc thầy,….”



Đọc thêm..

Tình yêu phải xuất phát từ hai phía, phải biết quan tâm, chia sẻ và hiểu ý nhau.
Tình yêu là khi bạn yêu một ai đó một cách chân thành mà không quan tâm mọi thứ xung quanh, giàu hay nghèo.
Tình yêu xuất phát từ chính con tim của chính bạn.
Tình yêu là  dù có ở đâu, có xa đến thế nào cũng luôn nhớ về nhau.
Tình yêu là chỉ xa nhau 1 ngày đã thấy nhớ....
Tình yêu là duyên phận đã được sắp đặt từ trước.


Nhưng đôi khi số phận đã an bài, yêu nhau rồi lại xa nhau, đó là có duyên không nợ.
Khi đã không còn yêu thì dù có níu kéo cũng không thể nào quay lại.
Cố níu kéo chỉ làm cả 2 cùng đau khổ,khó xử.
Một khi đã không còn tình yêu, cố gắng quay lại thì kết quả cũng không thể nào thay đổi được.
Đừng níu kéo và hãy chấp nhận sự thật.

Hãy cứ khóc thật to, thật lớn, gạt bỏ hết những tâm tư trong lòng.
Để rồi, gạt bỏ hết mọi quá khứ và trở về với hiện tại.
Quên đi quá khứ và hãy bắt đầu với một cuộc sống mới.
Và hãy tự nhủ với mình: "Mình sẽ sống tốt, phải sống thật hạnh phúc".
Vì tương lai rộng lớn đang chờ bạn phía trước.
Hãy vượt qua quá khứ đến tìm đến một tương lai tốt đẹp và một tình yêu xứng đáng với mình.


HÃY CHẤP NHẬN VÀ TÌM MỘT NGƯỜI THẬT SỰ YÊU MÌNH, SỐNG THẬT HẠNH PHÚC VÀ VỮNG TIN VÀO TƯƠNG LAI CÁC BẠN NHÉ.
"Hãy cười lên rồi mọi chuyện sẽ qua" - trích dẫn.

http://mp3.zing.vn/bai-hat/Dung-Co-Yeu-Khac-Viet/ZW6AADFZ.html

Hãy chấp nhận, đừng níu kéo và hãy vững tin vào tương lai.


Tình yêu phải xuất phát từ hai phía, phải biết quan tâm, chia sẻ và hiểu ý nhau.
Tình yêu là khi bạn yêu một ai đó một cách chân thành mà không quan tâm mọi thứ xung quanh, giàu hay nghèo.
Tình yêu xuất phát từ chính con tim của chính bạn.
Tình yêu là  dù có ở đâu, có xa đến thế nào cũng luôn nhớ về nhau.
Tình yêu là chỉ xa nhau 1 ngày đã thấy nhớ....
Tình yêu là duyên phận đã được sắp đặt từ trước.


Nhưng đôi khi số phận đã an bài, yêu nhau rồi lại xa nhau, đó là có duyên không nợ.
Khi đã không còn yêu thì dù có níu kéo cũng không thể nào quay lại.
Cố níu kéo chỉ làm cả 2 cùng đau khổ,khó xử.
Một khi đã không còn tình yêu, cố gắng quay lại thì kết quả cũng không thể nào thay đổi được.
Đừng níu kéo và hãy chấp nhận sự thật.

Hãy cứ khóc thật to, thật lớn, gạt bỏ hết những tâm tư trong lòng.
Để rồi, gạt bỏ hết mọi quá khứ và trở về với hiện tại.
Quên đi quá khứ và hãy bắt đầu với một cuộc sống mới.
Và hãy tự nhủ với mình: "Mình sẽ sống tốt, phải sống thật hạnh phúc".
Vì tương lai rộng lớn đang chờ bạn phía trước.
Hãy vượt qua quá khứ đến tìm đến một tương lai tốt đẹp và một tình yêu xứng đáng với mình.


HÃY CHẤP NHẬN VÀ TÌM MỘT NGƯỜI THẬT SỰ YÊU MÌNH, SỐNG THẬT HẠNH PHÚC VÀ VỮNG TIN VÀO TƯƠNG LAI CÁC BẠN NHÉ.
"Hãy cười lên rồi mọi chuyện sẽ qua" - trích dẫn.

http://mp3.zing.vn/bai-hat/Dung-Co-Yeu-Khac-Viet/ZW6AADFZ.html
Đọc thêm..

Cũng như bao nhiêu người phụ nữ khác, mẹ luôn hết lòng yêu thương các con, là một người phụ nữ đảm đang. Nhưng có lẽ so với nhiều người phụ nữ khác thì mẹ tôi lại không may mắn như họ. Mẹ tôi phải vất vả sớm hôm thức khuya dậy sớm để lo cho tôi ăn học như mọi người. Người ta thường nói, đồng vợ đồng chồng tát biển đông cũng cạn những người khác có thể còn chồng để nương tựa, che chở, cùng nhau vượt qua khó khăn. Nhưng có lẽ mẹ tôi không may mắn như họ, có chồng mà cha tôi lại chẳng giúp ích được gì, từ một người phụ nữ đảm đang, mẹ dường như trở thành người trụ cột trong gia đình không biết từ lúc nào. Mọi gánh nặng đều chồng chất lên vai, mẹ đã cố gắng làm lụng vất vả để nuôi tôi ăn học để sau này có cuộc sống tốt hơn. Tôi còn nhớ rất rõ, khi tôi học 12, mẹ phải làm nhiều việc để bươn chải cho cuộc sống, mẹ không ngại vất vả và e ngại bất cứ công việc gì, miễn sao có tiền cho tôi ăn học. Nhìn dáng gầy gò của mẹ mà tôi rơi nước mắt nhưng tôi lại chẳng thể đỡ đần công việc thay mẹ. Cuộc sống lúc đó tuy cực khổ, nhưng có một gia đình hạnh phúc thì có cực khổ đến đâu cũng có thể vượt qua và hy vọng tương lai sẽ tốt hơn. Nhưng rồi mọi hy vọng đã vụt bay khi người cha mà tôi yêu thương và kính trọng đã lừa dối mẹ con tôi, người chồng, người cha bao lâu nay đã không còn là người mà chúng tôi có thể tin tưởng. Gần như ông ấy đã biến thành một người hoàn toàn khác, mà chúng tôi không thể nào tin tưởng. Từ đó, gánh nặng trên vai mẹ lại càng nặng trĩu, gần như mẹ đã mất hết niềm tin vào cuộc sống, còn tôi mọi hy vọng và ước mơ của tôi từ đó cũng không còn. Nhưng bạn có biết không, vì con mẹ tôi đã cố gắng chống chọi với số phận, cho dù có cực khổ đến đâu mẹ tôi cũng cố gắng lo cho tôi ăn học. Lúc đó tôi chỉ là sinh viên năm 2 đại học,một cú sóc đã làm cho mọi niềm tin trong tôi dường như biến mất, tôi chẳng còn tin vào cuộc sống này, chẳng biết sống trên đời có ý nghĩa gì và muốn cùng mẹ tôi bỏ đi đâu đó thật xa.Nhưng có lẽ số phận đã an bài, và mẹ tôi phải chịu nghịch cảnh trái ngang.



Cũng từ đó, trên khuôn mặt mẹ gần như không có một nụ cười và dáng mẹ lại ngày càng gầy hơn. Để lo cho cuộc sống hai mẹ con và tiền ăn học cho tôi, mẹ đã không ngại vất vả thức khuya dậy sớm, làm việc vất vả để  lo cho tôi. Hằng ngày, cứ đúng 3h sáng là mẹ phải thức dậy chuẩn bị và đi lấy đồ về bán ở chợ. Mẹ đã không ngại đường xa và khó nhọc để kiếm tiền lo cho gia đình. Những đêm mưa hay những khi mẹ bệnh mẹ cũng không nghĩ buổi nào. Lúc đó nhìn mẹ mà nước mắt tôi cứ nghẹn ngào, cũng chẳng làm gì để gánh bớt gánh nặng cho mẹ. Mẹ ơi, con thương mẹ nhiều lắm!



Bây giờ con đã khôn lớn và có thể tự lo cho bản thân mình, hiện tại con chưa tốt nghiệp và đi làm nhưng bây giờ con đã thật sự khôn lớn và cũng có thể gánh vác bớt phần nào công việc của mẹ, mẹ đã vất vả nhiều rồi. Con sẽ cố gắng và giúp mẹ phần nào khó nhọc, những việc con có thể làm được và con sẽ cố gắng học thật tốt để không phụ lòng công ơn, những năm tháng mẹ đã phải vất vả vì con. Con sẽ cố gắng cho cuộc sống chúng ta ngày càng tốt hơn và mong rằng trên mặt mẹ luôn luôn mĩm cười.
Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm!


http://mp3.zing.vn/bai-hat/Cuoc-Doi-Me-Toi-Laxy-Minh/ZW6BO7BD.html

Thương lắm mẹ tôi.


Cũng như bao nhiêu người phụ nữ khác, mẹ luôn hết lòng yêu thương các con, là một người phụ nữ đảm đang. Nhưng có lẽ so với nhiều người phụ nữ khác thì mẹ tôi lại không may mắn như họ. Mẹ tôi phải vất vả sớm hôm thức khuya dậy sớm để lo cho tôi ăn học như mọi người. Người ta thường nói, đồng vợ đồng chồng tát biển đông cũng cạn những người khác có thể còn chồng để nương tựa, che chở, cùng nhau vượt qua khó khăn. Nhưng có lẽ mẹ tôi không may mắn như họ, có chồng mà cha tôi lại chẳng giúp ích được gì, từ một người phụ nữ đảm đang, mẹ dường như trở thành người trụ cột trong gia đình không biết từ lúc nào. Mọi gánh nặng đều chồng chất lên vai, mẹ đã cố gắng làm lụng vất vả để nuôi tôi ăn học để sau này có cuộc sống tốt hơn. Tôi còn nhớ rất rõ, khi tôi học 12, mẹ phải làm nhiều việc để bươn chải cho cuộc sống, mẹ không ngại vất vả và e ngại bất cứ công việc gì, miễn sao có tiền cho tôi ăn học. Nhìn dáng gầy gò của mẹ mà tôi rơi nước mắt nhưng tôi lại chẳng thể đỡ đần công việc thay mẹ. Cuộc sống lúc đó tuy cực khổ, nhưng có một gia đình hạnh phúc thì có cực khổ đến đâu cũng có thể vượt qua và hy vọng tương lai sẽ tốt hơn. Nhưng rồi mọi hy vọng đã vụt bay khi người cha mà tôi yêu thương và kính trọng đã lừa dối mẹ con tôi, người chồng, người cha bao lâu nay đã không còn là người mà chúng tôi có thể tin tưởng. Gần như ông ấy đã biến thành một người hoàn toàn khác, mà chúng tôi không thể nào tin tưởng. Từ đó, gánh nặng trên vai mẹ lại càng nặng trĩu, gần như mẹ đã mất hết niềm tin vào cuộc sống, còn tôi mọi hy vọng và ước mơ của tôi từ đó cũng không còn. Nhưng bạn có biết không, vì con mẹ tôi đã cố gắng chống chọi với số phận, cho dù có cực khổ đến đâu mẹ tôi cũng cố gắng lo cho tôi ăn học. Lúc đó tôi chỉ là sinh viên năm 2 đại học,một cú sóc đã làm cho mọi niềm tin trong tôi dường như biến mất, tôi chẳng còn tin vào cuộc sống này, chẳng biết sống trên đời có ý nghĩa gì và muốn cùng mẹ tôi bỏ đi đâu đó thật xa.Nhưng có lẽ số phận đã an bài, và mẹ tôi phải chịu nghịch cảnh trái ngang.



Cũng từ đó, trên khuôn mặt mẹ gần như không có một nụ cười và dáng mẹ lại ngày càng gầy hơn. Để lo cho cuộc sống hai mẹ con và tiền ăn học cho tôi, mẹ đã không ngại vất vả thức khuya dậy sớm, làm việc vất vả để  lo cho tôi. Hằng ngày, cứ đúng 3h sáng là mẹ phải thức dậy chuẩn bị và đi lấy đồ về bán ở chợ. Mẹ đã không ngại đường xa và khó nhọc để kiếm tiền lo cho gia đình. Những đêm mưa hay những khi mẹ bệnh mẹ cũng không nghĩ buổi nào. Lúc đó nhìn mẹ mà nước mắt tôi cứ nghẹn ngào, cũng chẳng làm gì để gánh bớt gánh nặng cho mẹ. Mẹ ơi, con thương mẹ nhiều lắm!



Bây giờ con đã khôn lớn và có thể tự lo cho bản thân mình, hiện tại con chưa tốt nghiệp và đi làm nhưng bây giờ con đã thật sự khôn lớn và cũng có thể gánh vác bớt phần nào công việc của mẹ, mẹ đã vất vả nhiều rồi. Con sẽ cố gắng và giúp mẹ phần nào khó nhọc, những việc con có thể làm được và con sẽ cố gắng học thật tốt để không phụ lòng công ơn, những năm tháng mẹ đã phải vất vả vì con. Con sẽ cố gắng cho cuộc sống chúng ta ngày càng tốt hơn và mong rằng trên mặt mẹ luôn luôn mĩm cười.
Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm!


http://mp3.zing.vn/bai-hat/Cuoc-Doi-Me-Toi-Laxy-Minh/ZW6BO7BD.html
Đọc thêm..
Trong cuộc sống, chắc hẳn ai cũng muốn có một người:
   - Cùng nhau chia sẻ niềm vui, nỗi buồn.
  - Giúp đỡ nhau và cùng nhau vượt qua những khó khăn.
  - Luôn đến bên bạn và không bao giờ bỏ rơi bạn.
  - Luôn quan tâm đến bạn, ở bên bạn mỗi khi bạn buồn.
  -Biết được nỗi buồn ẩn bên trong nụ cười của bạn.
Đó mới là một người bạn tri kỷ thật sự.

p/s: Tôi đã lầm khi tin tưởng vào tình bạn của bạn và bạn có biết tôi đã đau như thế nào khi bạn lừa dối tôi. Tôi thật sự ngốc xem đó là tình bạn chân thành, nhưng rồi tôi thật sự thất vọng khi nhận ra rằng bạn chỉ coi tôi là bạn những khi bạn buồn, cần người chia sẻ. Còn những khi bạn vui, tôi buồn thì bạn ở đâu? Nhưng rồi tôi nhận được gì về mình từ bạn? Đó là một sự dối trá, thiếu trách nhiệm và sự ganh ghét. Tôi thật sự đã lầm và tôi đã nhận ra được con người thật sự của bạn. Và cũng nhờ đó mà tôi nhận ra được đâu là tình bạn đúng nghĩa và đã tìm được một tình bạn thật sự cho chính mình. Tuy bạn đã lừa dối tôi nhưng cũng nhờ đó mà tôi đã tìm được những người bạn thân của mình. NTL tụi mình mãi mãi là bạn thân nhé. I love NTL group!


Còn bạn thì sao, bạn đã tìm được cho mình những người bạn tri kỷ chưa nào. Chúng ta hãy cùng nhau trải nghiệm những tình bạn tuyệt vời này các bạn nhé!
Chúc các bạn có một buổi tối thật vui vẻ!
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Goi-Ten-Toi-Nhe-Ban-Than-Hoi-Luong-Bich-Huu/ZWZ97W79.html




Bạn thân!

Trong cuộc sống, chắc hẳn ai cũng muốn có một người:
   - Cùng nhau chia sẻ niềm vui, nỗi buồn.
  - Giúp đỡ nhau và cùng nhau vượt qua những khó khăn.
  - Luôn đến bên bạn và không bao giờ bỏ rơi bạn.
  - Luôn quan tâm đến bạn, ở bên bạn mỗi khi bạn buồn.
  -Biết được nỗi buồn ẩn bên trong nụ cười của bạn.
Đó mới là một người bạn tri kỷ thật sự.

p/s: Tôi đã lầm khi tin tưởng vào tình bạn của bạn và bạn có biết tôi đã đau như thế nào khi bạn lừa dối tôi. Tôi thật sự ngốc xem đó là tình bạn chân thành, nhưng rồi tôi thật sự thất vọng khi nhận ra rằng bạn chỉ coi tôi là bạn những khi bạn buồn, cần người chia sẻ. Còn những khi bạn vui, tôi buồn thì bạn ở đâu? Nhưng rồi tôi nhận được gì về mình từ bạn? Đó là một sự dối trá, thiếu trách nhiệm và sự ganh ghét. Tôi thật sự đã lầm và tôi đã nhận ra được con người thật sự của bạn. Và cũng nhờ đó mà tôi nhận ra được đâu là tình bạn đúng nghĩa và đã tìm được một tình bạn thật sự cho chính mình. Tuy bạn đã lừa dối tôi nhưng cũng nhờ đó mà tôi đã tìm được những người bạn thân của mình. NTL tụi mình mãi mãi là bạn thân nhé. I love NTL group!


Còn bạn thì sao, bạn đã tìm được cho mình những người bạn tri kỷ chưa nào. Chúng ta hãy cùng nhau trải nghiệm những tình bạn tuyệt vời này các bạn nhé!
Chúc các bạn có một buổi tối thật vui vẻ!
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Goi-Ten-Toi-Nhe-Ban-Than-Hoi-Luong-Bich-Huu/ZWZ97W79.html




Đọc thêm..

Tôi được sinh ra cũng như bao người khác nhưng có lẻ tôi không may mắn như mọi người. Có lẻ đối với bạn cuộc sống này rất tốt đẹp và rất có ý nghĩa nhưng đối với tôi cuộc sống này đối với tôi chằng là gì cả và không biết tôi sống trên đời này để làm gì, có ai cần đến tôi không?
 Cuộc sống này đới với tôi chằng có ý nghĩa gì, cũng không hề quan trọng đối với ai ngay cả chính gia đình mình. Bên ngoài con người tôi là một người lúc nào cũng cứng rắn, vui vẻ cười nói nhưng có ai biết được rằng đó chỉ là vỏ bọc bên ngoài, có ai biết được rằng tôi cũng như bao cô gái khác cũng rất yếu đuối,biết bao nỗi buồn phiền che dấu tận sâu bên trong.
Chính ngày ấy, ngày mà tôi không thể nào quên được, bao ước mơ, hoài bảo đã biến mất và chỉ để lại trong tôi một sự tổn thương to lớn. Tôi dần mất đi niềm tin vào mọi thứ, cuộc sống trở nên vô vị, nhiều lúc tự hỏi bản thân mình: mình sống trên đời này để làm gì, tương lai mình sẽ ra sao? Nhưng rồi câu trả lời lại chỉ là con số 0 dường như tôi đã không còn tin bất kì thứ gì trên cuộc đời này.

Tôi không muốn sống một cuộc sống như thế này, tôi muốn thoát khỏi nó, cũng muốn trở thành một người như bao người khác, muốn thực hiện ước mơ của mình, đó chỉ là những lời tự nhũ với bản thân nhưng thực tại thì không thể nào thay đổi được. Nỗi đau đó cứ hiện lên mỗi khi nhắm mắt lại, hình ảnh một người mà mình tôn trọng và yêu thương biết bao lâu nay làm tôi cảm thấy tổn thương sâu sắc, mọi ước mơ và hoài bảo cũng tan biến. Cũng từ đó cuộc sống đối với tôi cũng chẳng có gì gọi là tốt đẹp và ý nghĩa, mọi thứ bây giờ đối với tôi như ngập chìm trong bóng tối.Mặc dù vậy tôi cũng sẽ cố gắng sống vì những người xung quanh tôi, không phải lo lắng cho tôi. Liệu rồi cuộc đời này sẽ ra sao và sẽ đi về đâu?

CUỘC ĐỜI SẼ ĐI VỀ ĐÂU?


Tôi được sinh ra cũng như bao người khác nhưng có lẻ tôi không may mắn như mọi người. Có lẻ đối với bạn cuộc sống này rất tốt đẹp và rất có ý nghĩa nhưng đối với tôi cuộc sống này đối với tôi chằng là gì cả và không biết tôi sống trên đời này để làm gì, có ai cần đến tôi không?
 Cuộc sống này đới với tôi chằng có ý nghĩa gì, cũng không hề quan trọng đối với ai ngay cả chính gia đình mình. Bên ngoài con người tôi là một người lúc nào cũng cứng rắn, vui vẻ cười nói nhưng có ai biết được rằng đó chỉ là vỏ bọc bên ngoài, có ai biết được rằng tôi cũng như bao cô gái khác cũng rất yếu đuối,biết bao nỗi buồn phiền che dấu tận sâu bên trong.
Chính ngày ấy, ngày mà tôi không thể nào quên được, bao ước mơ, hoài bảo đã biến mất và chỉ để lại trong tôi một sự tổn thương to lớn. Tôi dần mất đi niềm tin vào mọi thứ, cuộc sống trở nên vô vị, nhiều lúc tự hỏi bản thân mình: mình sống trên đời này để làm gì, tương lai mình sẽ ra sao? Nhưng rồi câu trả lời lại chỉ là con số 0 dường như tôi đã không còn tin bất kì thứ gì trên cuộc đời này.

Tôi không muốn sống một cuộc sống như thế này, tôi muốn thoát khỏi nó, cũng muốn trở thành một người như bao người khác, muốn thực hiện ước mơ của mình, đó chỉ là những lời tự nhũ với bản thân nhưng thực tại thì không thể nào thay đổi được. Nỗi đau đó cứ hiện lên mỗi khi nhắm mắt lại, hình ảnh một người mà mình tôn trọng và yêu thương biết bao lâu nay làm tôi cảm thấy tổn thương sâu sắc, mọi ước mơ và hoài bảo cũng tan biến. Cũng từ đó cuộc sống đối với tôi cũng chẳng có gì gọi là tốt đẹp và ý nghĩa, mọi thứ bây giờ đối với tôi như ngập chìm trong bóng tối.Mặc dù vậy tôi cũng sẽ cố gắng sống vì những người xung quanh tôi, không phải lo lắng cho tôi. Liệu rồi cuộc đời này sẽ ra sao và sẽ đi về đâu?
Đọc thêm..