Có một chàng trai rất yêu một cô gái , họ yêu nhau đã nhiều năm rồi , bỗng một người cô gái bỏ anh theo một người con trai khác, chàng trai đau khổ lên chùa hỏi sư thầy"Tại sao con yêu ấy nhiều như vậy mà cô ấy vẫn bỏ con mà đi ?". Sư thầy liền cho anh xem một tấm gương trong đó có hình ảnh của một cô gái chết bên lề đường , ai đi qua cũng mặc kệ , duy nhất chỉ có một chàng trai đắp cho cô gái chiếc áo rồi cũng bỏ đi ... Mãi sau có một chàng trai khác đến đưa cô gái đi chôn cất . Sư thầy nhìn anh và nói"kiếp trước anh chỉ là người đến đắp chiếc áo cho cô gái còn người hiện giờ cô ấy đang bên cạnh chính là người đã chôn cất cô ấy ..đó là DUYÊN NỢ . Anh chỉ có duyên với cô ấy thôi , con người sống có giai đoạn , hết kiếp này nối tiếp kiếp khác . Con người đến với nhau bởi chữ DUYÊN , còn bên nhau bởi chữ NỢ . Nhiều đôi yêu nhau 5,10 năm nhưng cuối cùng vẫn chia tay . Một trong hai người có tình cảm với người khác , người đời nhìn vào sẽ nói người kia đểu cáng và đáng quên đi nhưng thực ra đó chỉ là người ta đã trả nợ xong và đến lúc phải dời đi .
Có một chân lý không bao giờ thay đổi: Cái nắng của ngày hôm qua không thể phơi khô quần áo của ngày hôm nay.
Đừng nuối tiếc quá khứ. Cũng đừng quá lo lắng cho tương lai. Hãy sống tốt cho hiện tại.
Đừng nuối tiếc quá khứ. Cũng đừng quá lo lắng cho tương lai. Hãy sống tốt cho hiện tại.
Post a Comment