Thương lắm mẹ tôi.


Cũng như bao nhiêu người phụ nữ khác, mẹ luôn hết lòng yêu thương các con, là một người phụ nữ đảm đang. Nhưng có lẽ so với nhiều người phụ nữ khác thì mẹ tôi lại không may mắn như họ. Mẹ tôi phải vất vả sớm hôm thức khuya dậy sớm để lo cho tôi ăn học như mọi người. Người ta thường nói, đồng vợ đồng chồng tát biển đông cũng cạn những người khác có thể còn chồng để nương tựa, che chở, cùng nhau vượt qua khó khăn. Nhưng có lẽ mẹ tôi không may mắn như họ, có chồng mà cha tôi lại chẳng giúp ích được gì, từ một người phụ nữ đảm đang, mẹ dường như trở thành người trụ cột trong gia đình không biết từ lúc nào. Mọi gánh nặng đều chồng chất lên vai, mẹ đã cố gắng làm lụng vất vả để nuôi tôi ăn học để sau này có cuộc sống tốt hơn. Tôi còn nhớ rất rõ, khi tôi học 12, mẹ phải làm nhiều việc để bươn chải cho cuộc sống, mẹ không ngại vất vả và e ngại bất cứ công việc gì, miễn sao có tiền cho tôi ăn học. Nhìn dáng gầy gò của mẹ mà tôi rơi nước mắt nhưng tôi lại chẳng thể đỡ đần công việc thay mẹ. Cuộc sống lúc đó tuy cực khổ, nhưng có một gia đình hạnh phúc thì có cực khổ đến đâu cũng có thể vượt qua và hy vọng tương lai sẽ tốt hơn. Nhưng rồi mọi hy vọng đã vụt bay khi người cha mà tôi yêu thương và kính trọng đã lừa dối mẹ con tôi, người chồng, người cha bao lâu nay đã không còn là người mà chúng tôi có thể tin tưởng. Gần như ông ấy đã biến thành một người hoàn toàn khác, mà chúng tôi không thể nào tin tưởng. Từ đó, gánh nặng trên vai mẹ lại càng nặng trĩu, gần như mẹ đã mất hết niềm tin vào cuộc sống, còn tôi mọi hy vọng và ước mơ của tôi từ đó cũng không còn. Nhưng bạn có biết không, vì con mẹ tôi đã cố gắng chống chọi với số phận, cho dù có cực khổ đến đâu mẹ tôi cũng cố gắng lo cho tôi ăn học. Lúc đó tôi chỉ là sinh viên năm 2 đại học,một cú sóc đã làm cho mọi niềm tin trong tôi dường như biến mất, tôi chẳng còn tin vào cuộc sống này, chẳng biết sống trên đời có ý nghĩa gì và muốn cùng mẹ tôi bỏ đi đâu đó thật xa.Nhưng có lẽ số phận đã an bài, và mẹ tôi phải chịu nghịch cảnh trái ngang.



Cũng từ đó, trên khuôn mặt mẹ gần như không có một nụ cười và dáng mẹ lại ngày càng gầy hơn. Để lo cho cuộc sống hai mẹ con và tiền ăn học cho tôi, mẹ đã không ngại vất vả thức khuya dậy sớm, làm việc vất vả để  lo cho tôi. Hằng ngày, cứ đúng 3h sáng là mẹ phải thức dậy chuẩn bị và đi lấy đồ về bán ở chợ. Mẹ đã không ngại đường xa và khó nhọc để kiếm tiền lo cho gia đình. Những đêm mưa hay những khi mẹ bệnh mẹ cũng không nghĩ buổi nào. Lúc đó nhìn mẹ mà nước mắt tôi cứ nghẹn ngào, cũng chẳng làm gì để gánh bớt gánh nặng cho mẹ. Mẹ ơi, con thương mẹ nhiều lắm!



Bây giờ con đã khôn lớn và có thể tự lo cho bản thân mình, hiện tại con chưa tốt nghiệp và đi làm nhưng bây giờ con đã thật sự khôn lớn và cũng có thể gánh vác bớt phần nào công việc của mẹ, mẹ đã vất vả nhiều rồi. Con sẽ cố gắng và giúp mẹ phần nào khó nhọc, những việc con có thể làm được và con sẽ cố gắng học thật tốt để không phụ lòng công ơn, những năm tháng mẹ đã phải vất vả vì con. Con sẽ cố gắng cho cuộc sống chúng ta ngày càng tốt hơn và mong rằng trên mặt mẹ luôn luôn mĩm cười.
Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm!


http://mp3.zing.vn/bai-hat/Cuoc-Doi-Me-Toi-Laxy-Minh/ZW6BO7BD.html

Post a Comment